Bạn có thể chọn chuông nhắc mỗi 15 phút hoặc 20 phút và kết thúc trong 30 phút hoặc 1 tiếng để sử dụng trong các thời thiền. Ngoài ra, ứng dụng cho phép cài đặt nhiều loại chuông khác nhau, âm thanh thiên nhiên hoặc chỉ rung. Tùy biến thời gian nhắc chuông, thời gian kết Hải Phòng: Lễ tưởng niệm 72 năm Sư ông Liệt sỹ Thích Thanh Tại hy sinh trong chiến tranh; Hải Phòng: Lễ cung nghinh kim thân Phật tượng tại Tổ đình Thắng Phúc; Chùa Quang Minh hân hoan đón mừng Phật đản PL.2566 - DL. 2022 Bạo hành liên tục tiếp diễn chung quanh ta, và ta biết rằng nếu chỉ áp dụng luật pháp thôi thì chưa đủ đề xóa bỏ nạn mê tín và ngăn chặn những hành vi phạm pháp. Ta cần có một niềm tin lớn và một ý chí dũng mãnh thì mới đủ sức vượt … Kết thúc sơ khảo, 15 tiết mục nhận được số điểm cao nhất từ BGK sẽ có cơ hội tham gia tranh tài vào vòng 2 ngày 21/10. BTC xin được chúc mừng 15 bạn có số điểm cao nhất, hy vọng rằng trong vòng thi sắp tới các bạn tiếp tục mang đến nhiều bài hát và giai điệu đặc Ba tiếng chuông chánh niệm - chuông nhỏThree Mindfulness Bell - Small BellVideo phục vụ cho các lớp học trực tuyến của sư cô Chân Đoan Nghiêm(C) Tiếng Chuông Xin cảm ơn các thiền sinh đã tin dùng và cầu chúc cho mọi người luôn chánh niệm. Chức nắng mới: + Giao diện Theravada 5wsbsp. Excellent119Very good89Average40Poor9Terrible11FamiliesCouplesSoloBusinessFriendsMar-MayJun-AugSep-NovDec-FebAll languagesEnglish 268Thai 129Chinese Sim. 115More languages Show reviews that mentionSort by Detailed Reviews Reviews order informed by descriptiveness of user-identified themes such as cleanliness, atmosphere, general tips and location reviews pork chilli dip soup this restaurant serves nice restaurant spicy dishes cuisine baht texture Reviewed February 11, 2023 via mobile Tong Tem Soh is a traditional Northern Thai restaurant with quite extensive menu selections. Ambience is pretty basic, foods are quite delicious with reasonable of visit January 2023Helpful?This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn December 25, 2022 I love this restaurant because it has a lot of food to eat especially local food that I haven't tasted of visit December 2022Helpful?This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn August 1, 2022 via mobile We had been given a recommendation for this restaurant thru our hotel and since they had been spot on the entire time with their recommendations we thought that we would try it out. First of all we ordered the hors d’oeuvres plate. Most of it...was cold. Maybe that was how it was supposed to be but I’ve just never ate cold sausage or whatever that meat was. Then came our dinner. My husband had soup with pork and something else and it was average. I had curry chicken with rice. My chicken was ice cold. I called over the server and asked for it to be redone. They stuck it in the microwave and brought it back to me. Then when we went to pay our bill we were told they didn’t accept credit cards. I never saw a sign that said that. Luckily we had enough baht to cover it. Our bill was 788 baht. We gave them 1000 baht and they brought us back 112 baht. I called over our server and said you shorted us 100. He took it back up to the cash register and I could see him talking or maybe it was laughing with the person who was running the register. Eventually we got or correct change. Overall experience was less than of visit August 2022Helpful?This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn June 2, 2022 via mobile Définitely a restaurant for the people who are living in Chiang Mai. Popular, moderne, clean and local flavours... Full of local flavours. Don t expect a cuisine for tourist and try to be local without complex and... Spice 😁. The service is perfect, restaurant airy...and really clean. If you want be far from the touristic Road.. Go for itMore Date of visit May 2022Helpful?This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn April 29, 2022 Passed by here on a tour and it looked really lively! I went and forgot to tell them my spice tolerance is low my goof but from what I did enjoy I liked it. Seems like a local spot!Date of visit April 2022Helpful?This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn April 25, 2022 via mobile Recommended by a Singaporean friend, this was a great place for lunch. Superb flavour and texture. Fresh and healthy ingredients. Very reasonably priced. of visit April 2022Helpful?1 This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn April 10, 2022 via mobile This restaurant serves Northern Thai cuisine and located in the Nimman vicinity. The ambient is relaxing and set in an open air house. Their specialty include vegetables with chilli dip, Northern sausages, clear spicy soup, fried pork belly and also the Burmese pork curry. All...the food was very delicious. The quality of the food was very good. The portion of the food was just right and the price too. The only Northern dish missing from the menu is the Khao Soi Date of visit April 2022Helpful?This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn November 10, 2021 This restaurant was recommended by my friend who lives in Chiang Mai and she did not let me down. I was there in year 2018. All of the menus were very good. Food was served very fast whether there were many customers in the restaurant....In the menu included many Northern food. my most favorite menu is Northern Larb. It was so flavorful and you can request your level of spiciness. Moreover, the price is also reasonable which is not too expensive and the atmosphere in the restaurant feel relax and decorated with northern Date of visit December 2020Helpful?This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn October 28, 2020 I went there with friends for the first time. I would say that I expected that there was a very long queue before our arrival and it was indeed. We waited approximately 30 minutes for a table even though we preserved a queue on a...mobile application. But it's worth the wait! We ordered A LOT OF FOOD and it turned to be very delicious! I don't care whether locals have been telling me that this restaurant serves northern food that is modified to fit the taste of non-locals. It was indeed a blissful meal. You should try. I think you won't be disappointed at of visit October 2020Helpful?This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn June 27, 2020 via mobile Excellent value for top notch Northern Thai dishes in a relaxed and beautiful open air restaurant. Very popular with Thais. The Burmese curry with fatty pork is to die of visit June 2020Helpful?1 This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn February 22, 2020 via mobile Excellent barbecue, but also the other dishes are excellent. Very relaxing atmosphere. Love this place!Date of visit July 2019Helpful?2 This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn February 12, 2020 via mobile After a day in Chiangmai, we are hunger for northern food and we found Tong tem toh, The northern food restaurant near our place. Upon arrived the restaurant at around 1800 hours. It was packed with local and foreigner. Picked a queue and after a...while we were seated. Foods served just after 5 mins due to a pre-order we made while waiting for seats. Environment is acceptable while foods, both quality and quantity are more than expected with reasonable price. Our dinners cost only 460 Bht more than we can eat. Highly of visit February 2020Helpful?1 This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn February 2, 2020 via mobile Excellent northern food at very reasonable prices . There is very often a queue to get in . The decor is nothing fancy - just a basic covered outdoor restaurant but the food is good . Well worth going to if you are in the...areaMoreDate of visit February 2020Helpful?This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn January 2, 2020 Had to queue for 40mins even though I had made advance reservation via QueQ app. But I must say the staff estimates the queue time very well, so if you might want to ask them before walking away upon seeing the snaking queue. Only ordered...3 meat dishes shared among 2 of us as we weren't very hungry. Food came pretty fast and were hot. Some staff spoke better English than others. Accept credit card for of visit December 2019Helpful?2 This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn January 2, 2020 via mobile This is popular place for Northern Thai food. The food is great, the atmosphere is relax and the price is not expensive when compared to other establishment of this level. Date of visit December 2019Helpful?1 This review is the subjective opinion of a Tripadvisor member and not of Tripadvisor LLC. Tripadvisor performs checks on reviews as part of our industry-leading trust & safety standards. Read our transparency report to learn more reviews CUỘC THI TRUYỆN NGẮN HAY 2022 NGUYỄN KÝ Mỹ Hơn 10 giờ sáng, trong một căn phòng đầy ắp người, ánh sáng chiếu qua những tấm kính lớn in những mảng sáng chói trên nền gạch, soi rõ một đứa bé gái khoảng 2 tuổi, tóc ngang vai ôm lấy đôi má phúng phính bước từng bước chập chững. Mọi người ngồi xung quanh giết thời gian bằng việc quan sát nó. Ồ! Bỗng nó tự bị vấp chân chúi nhào. - F… Đứa bé thản nhiên chửi thề một cách rành rẽ làm mọi người phì cười, họ liếc tìm xung quanh xem ai là cha mẹ đứa bé đó. Đứa bé gượng đứng dậy nhìn quanh, rồi dừng đôi mắt thù hằn vào một bà người da đen mập mạp ngồi gần đó. Bà ta đang trừng mắt, lè lưỡi nhát nó, rồi phá lên cười sặc sụa. “Đáp lại”, nó ném chiếc xe nhựa đang cầm trên tay thẳng vào bà ta. Bà ta thu mình lại không dám đùa với nó nữa. Nó ra vẻ đắc thắng, nhìn quanh rồi dừng lại trên đôi mắt của một ông già đang quan sát nó. Khi nó nhận ra vẻ nghiêm khắc trên đôi mắt của ông ta, thì đôi lông mày nó nhíu lại, rồi dùng hết sức lực bé nhỏ của nó ném chiếc xe nhựa khác vào ông ta, ông ta nhanh tay chụp chiếc xe nhựa rồi để xuống nền nhà và thở mạnh để kìm hãm cơn khó chịu với đứa bé. Đứa bé vồ lấy chiếc xe nhựa khác rồi ném vào hết người này đến người khác, nó ném vào bất kỳ người nào nhìn nó. - Hê! Hê! – Vài tiếng la lên để dừng cơn điên đang bốc lên trong đứa bé, nhưng nó càng hăng, cho đến khi nó làm một đứa bé khác khóc thét lên thì mọi người đổ dồn vào nhìn người cha đứa bé. - Hê, ông phải dừng nó lại! Người đàn ông, có lẽ là cha đứa bé “ném xe”, nhìn đứa nhỏ đang khóc với đôi mắt lúng túng vụng về. Ông ta ôm chặt thằng con, nó chống cự, vùng vẫy rồi vung tay tát thật mạnh vào mắt, làm ông phải bỏ nó ra. Mọi người tỏ vẻ bực mình với sự yếu đuối của ông ấy. Một phụ nữ duyên dáng trong mái tóc dài quyến rũ và nụ cười tươi tắn lấy trong ví của mình ra một gói kẹo, rồi đổ những viên kẹo m&m’s nhiều màu hấp dẫn ra bàn tay rồi đưa cho đứa bé. Ban đầu nó còn ngần ngại, nhưng sau đó nó không thể nào cưỡng lại được sự của những viên kẹo m&m’s hấp dẫn trên bàn tay dịu dàng kia, nó mỉm cười và đưa hai tay hốt hết những viên kẹo vào lòng bàn tay nó. Chị bế nó lên rồi ngồi xuống bên cạnh người cha đáng thương kia với sự cảm thông nhẹ nhàng. - Mẹ cháu đâu? - Cô ấy bỏ nhà đi tối qua. - Anh có mẹ hay chị em gì ở đây không? - Không, nhưng tháng sau bố mẹ tôi sang. Tôi cũng không thích gặp họ trong lúc này – Người đàn ông nói và tự giới thiệu mình tên Ninh. Nhìn vẻ mặt hoang mang của Ninh, chị biết anh ta đang ở trong tình trạng khó khăn, nhưng ngay lúc đó, người thư ký đã gọi tên chị. Chị vội vàng trao quyển sách đang đọc dở dang của mình cho Ninh. - Đọc cuốn này cũng hay, may ra một điều gì trong đó có thể giúp anh – Rồi chị đi vào. Khai tâm – tranh khắc gỗ – Trần Văn Quân. Ninh bồng đứa bé đi ra ngoài mà không đợi đến phiên mình được gọi. Anh phóng xe về hướng tây con đường quanh co bên vực biển. Nắng ấm rực rỡ, chiếu lấp lánh trên những con sóng xanh, Ninh mỉm cười một cách hững hờ và cảm thấy hơi chóng mặt với cảnh đẹp ngoài kia. Anh lái đi một cách vô thức, dường như có một lực hút vô hình đang đẩy anh về một chốn nào, còn lòng anh thì muốn đi bất cứ nơi đâu miễn là thoát khỏi cái thực tế đầy sợ hãi và buồn bã này. Phía sau xe, đứa bé đã ngủ, nét mặt ngây thơ, hiền hòa, Ninh liếc nhìn và nghĩ “Sao mà nó giống mẹ nó quá, khi ngủ thì dễ thương, nhưng khi thức giấc thì thật đáng sợ”. Một cảm giác chán nản làm anh cảm thấy đuối sức, anh rẽ vào một con đường nhỏ để tránh cho một đoàn xe dài phía sau vượt qua. Trước mặt anh là một con đường lạ và đẹp, tự nhiên anh muốn thử xem nó sẽ dẫn tới đâu. Thế là anh cứ cho xe chạy thẳng. Hai bên xe là rừng thông thẳng tắp dày đặc, thỉnh thoảng xe đi qua một khoảng trống và xa bên dưới là đồi núi chập chùng, cùng những đám mây trắng rải rác đó đây. Con đường lại rẽ vào rừng, không khí mát lạnh, chợt một chiếc cổng chùa lộ ra, anh cho xe chầm chậm tiến vào rồi đỗ xe vào một chỗ trống bên phải. Chùa yên tĩnh lạ thường, nhìn phong cách trang trí, anh nghĩ có lẽ đây không phải chùa của người Việt. Anh ngả ghế ra phía sau nhắm mắt lại, cơn buồn ngủ và mệt mỏi giăng giăng trong đầu, nhưng anh không thể nào thiếp đi được. Sự đau đớn tức tối cứ nhào qua nhào lại, tung anh lên, rồi quật anh xuống. Cuộc đời, thật sự làm anh đã thấm mệt với nó và anh chỉ muốn thoát khỏi cái cơn bão đang gào rít trong tâm hồn mình. Anh liếc nhìn cuốn sách trên chiếc ghế bên cạnh “Tiếng chuông chánh niệm”, rồi lướt qua vài trang. “Chà!”, anh khẽ thốt lên, anh đọc đi đọc lại đoạn của thầy Tự Lực viết về tiếng chuông “Tiếng chuông thanh thoát thảnh thơi, mời gọi ân cần, nghe một lần thôi mà sau bao nhiêu năm vật đổi sao dời vẫn không quên được” – Ninh chợt nghĩ có một tiếng chuông hấp dẫn đến thế sao? Rồi một đoạn khác “Lần đầu nghe chuông tôi thấy ngỡ ngàng, lạ lạ. Dừng lại theo đúng sách vở mà sư ông đã dạy hôm trước, đọc thầm bài kệ “Lắng lòng nghe, lắng lòng nghe. Tiếng chuông huyền diệu đưa về nhất tâm” rồi nụ cười nở trên môi. Và chính lúc đó tôi thấy vũ trụ như ngừng lại, chỉ có tiếng chuông ngân dài hòa nhập với lòng mình, len lỏi, thấm vào tận trong tâm khảm. Tôi thấy mình thật sự có sự sống, có niềm vui. Tôi mới hiểu, có đọc bao nhiêu sách vở do thầy viết ra, có nghe bao nhiêu lời thầy giảng, cũng không bằng một phút lắng lòng nghe tiếng chuông”. “Tiếng chuông vọng lên, bao nhiêu buồn phiền lắng xuống. Tịnh độ đây rồi, bạn ơi! Em ơi!”. Ồ! Chỉ nghe tiếng chuông thôi mà đạt đến chỗ an vui giải thoát thì thật là lạ, tự nhiên Ninh thèm nghe tiếng chuông và rồi một niềm khao khát chợt dâng lên cháy bỏng như kẻ lạc đường giữa sa mạc thèm nước. Chợt phía xa, một vị tu sĩ đang thả những bước chân thư thái dưới hàng thông. Ninh vội vàng bước tới chào ông một cách kính cẩn, đoạn đưa cho ông xem quyển sách của thầy Tự Lực rồi giải thích là trong quyển sách này có nói về thiền sư Thích Nhất Hạnh trong bài “Văn Thỉnh Chuông Đại Đồng” đã viết rất hay về tiếng chuông, tiếng chuông nó có phép màu làm vơi đi sự đau khổ và đến được chỗ an vui giải thoát, và Ninh đang trong hoàn cảnh rất đau khổ nên mong được nghe tiếng chuông để có một chút thư thái, vậy có được không? Vị tu sĩ đó mỉm cười nói rằng các sư đang làm lễ bên trong, đến chiều mới thỉnh chuông được. Ninh buồn bã quay về nhà với một tâm hồn xám xịt và một quả tim nặng như chì, nhưng anh quyết tâm phải tìm cho bằng được cách để nghe tiếng chuông. Tối đó vợ của Ninh trở về để lấy đứa con theo. Khi cô ấy bồng đứa bé ra khỏi cửa, Ninh cảm thấy căn nhà bỗng lạnh ngắt, trống rỗng. Cô ta là một con quỷ đã cướp đoạt của anh mọi thứ. Sự thù hằn dâng lên nghẹn ứ nơi cổ họng. Ninh vớ lấy con dao, lao ra ngoài. Nhưng một gã đen, to như cái cột nhà cháy, lao đến chộp tay anh và vứt con dao ra xa tít ngoài lộ một cách dễ dàng. Anh đứng đó như trời trồng, bất lực nhìn họ thản nhiên lên xe, biến đi trong đêm tối. Một mình trong căn nhà vắng không đèn, tĩnh lặng, không gian như trở nên rộng và xa lạ hơn. Dưới ánh sáng mờ mờ từ ngọn đèn ngoài đường hắt vào, Ninh nhận ra một thế giới mà anh đang ở trong đó, quá mỏng manh và giòn gãy. Bao năm tháng tất bật làm việc, cái mà anh nghĩ cho vợ, cho con, cho cuộc sống giờ chỉ là thứ gì đó vô giá trị, không ai thừa nhận nó. Người ta vứt anh đi như một món đồ cũ. Hạnh phúc là gì, tưởng như anh có nó nhưng thật ra là không. Anh đưa hai bàn tay lên, hai bàn tay chai sạn, trắng bệch, anh không khác gì một kẻ cùng đinh. Giờ thì anh như con thú hoang thấm mệt, vì sự hoang mang, nghi ngờ và sự lo sợ bị phản bội bao ngày đã kết thúc đúng bằng một sự thật chua chát. Chúa đã không giúp anh thoát khỏi bi kịch này, thôi thì anh không muốn trách ai hết. Anh muốn đi về một hướng khác, mong sao thoát khỏi cái tảng đá đang nghiền nát con tim của anh. Đau khổ đang xé tan từng sợi dây thần kinh, anh nằm gục xuống và thiếp đi cho đến khi ánh sáng ban mai lôi anh dậy, nhìn căn nhà tim anh tiếp tục như bị xé toạc ra làm hai mảnh, anh biết nếu chỉ mỗi thu nhập của mình thì sẽ không trả nổi tiền tháng tới cho căn nhà này, chuyện bị ngân hàng lấy nhà chỉ còn là thời gian. Chợt anh thấy quyển sách của thầy Tự Lực trên bàn, anh vội cầm lấy nó và bước ra khỏi nhà, với ý nghĩ trước tiên là phải thoát ra khỏi tình trạng quá căng thẳng và đau khổ này. Anh lái xe đến chỗ bán thức ăn nhanh, mua vài thứ rồi thẳng tiến về nơi có ngôi chùa gần nơi anh ở. Giờ này hãy còn sớm, anh nhớ lại khi còn ở Việt Nam đã có mấy lần anh cũng viếng chùa, khi đó là những ngôi chùa cổ kính với gốc bồ đề cổ thụ, tàng cây rộng và mát rượi, có những vị sư già nét mặt hiện rõ sự thanh thoát và có những chú tiểu tóc để chỏm mặc áo nâu quét lá vàng, nhưng đến Mỹ thì đây là ngôi chùa đầu tiên anh đến. Anh đỗ xe ở phía trước rồi tiến vào trong. Tim anh lại rộn lên sự lo sợ, cái gì cũng làm anh lo sợ, anh không biết tại sao? Không biết tiếng chuông chánh niệm có giúp anh bình an được không? Anh bước đi qua một dãy hành lang để ra phía sau thì gặp một nhà sư, anh cúi đầu vái chào, nhà sư cũng chắp tay chào anh. Anh thưa chuyện về nỗi khổ đau của mình và muốn được nghe tiếng chuông chánh niệm. Thầy đưa anh vào trong chánh điện chỉ cho anh cách ngồi, mắt khẽ khép lại, lưng thẳng và chú ý hơi thở, xem thở ra thở vào như thế nào. Khi nào cảm thấy tâm trí của mình đã chú tâm đầy đủ vào hơi thở thì chuyển qua nghĩ hơi thở đó là hơi thở của mình. Thầy nói, con người vốn thích sở hữu, cho nên nghĩ là của mình thì sẽ thích và cố chú tâm giữ lấy, như vậy ta sẽ quên đi những cái sở hữu khác và mọi buồn phiền do sở hữu gây ra cũng tan đi. Thầy nói sở dĩ chúng ta lo sợ hồi hộp vì chúng ta sợ mất cái này cái nọ, hoặc là không có được cái nọ cái kia. Như khi đi phỏng vấn, chúng ta lo sợ bởi vì sợ không có được việc làm. Trong trường hợp như vậy thì nên chú ý hơi thở và hãy biết rằng có một cái quan trọng hơn là có hơi thở hoàn hảo, không có hơi thở thì chúng ta chết, còn không có việc làm này thì sẽ có việc làm khác, mà đôi khi còn tốt hơn. Sự lo sợ thông thường không giúp cho chúng ta tốt lên mà nó chỉ làm cho tình trạng xấu đi. - Nào giờ thì con đã an tâm một chút, ta muốn con có một ít hạnh phúc. Nào con có cảm thấy lưng con thẳng chưa, nếu thấy thẳng thì hãy mỉm cười. Ninh thấy lưng mình thật thẳng và anh mỉm cười, một thoáng hưng phấn nhẹ dậy men trong anh. Thầy nói tiếp - Con hãy chú ý vào trái tim, vuốt ve vỗ về nó, khi nó bị bất an hãy nâng niu trái tim như nâng niu một đứa con bé bỏng của mình. Nào con hãy tưởng tượng mình đang nếm những giọt mật ngọt ngào, những giọt mật vàng óng ả. Ninh cảm nhận vị mật ngọt lịm, thơm tho trên đôi môi của mình. - Bây giờ thì con có thể nghe tiếng chuông. Và nhớ rằng tâm hồn con như một căn lầu trống trên mặt trăng giữa tinh không yên tĩnh và những vì sao sáng huyền diệu kia sẽ gửi đến con tiếng chuông, một thứ âm thanh và ánh sáng của hạnh phúc thiêng liêng và vĩnh hằng. Ninh thấy mình đang hiện diện trên thế giới của chị Hằng thơ mộng, dưới ánh sáng dịu mát và tâm hồn anh là một căn lầu trống trải, và kia những vì sao lấp lánh huyền diệu xa xa, mọi thứ thật tĩnh mặc. Bỗng một cái gì đó vang lên thật lạ, nó không chỉ là âm thanh, nó là những dãy tia sáng lung linh vàng óng từ khắp các vì sao tràn về và chúng đang thắp sáng và tràn ngập trong tâm hồn anh, bất giác anh tìm thấy được mình, một làn hơi ấm của sự sống lan tỏa trên gương mặt hốc hác và hỗn tạp bấy lâu nay của anh. Anh sung sướng tột cùng vì lần đầu tiên đã khám phá ra mình, tiếng chuông đã đem cho anh sự sống, ôi thật là lạ lùng! Sau đó sư thầy dẫn anh đi dạo sau chùa, chỉ dẫn cho anh cách thức thiền hành là khi đi hãy giũ tung mình ra, mình sẽ không là gì cả, một con số không, rồi bắt đầu tái tạo lại mình, sự tái tạo đầu tiên là sự tiếp xúc bàn chân với mặt đất, chỉ như vậy thôi, không có bất kỳ ý tưởng nào khác trong đầu. Nếu còn những ý nghĩ băn khoăn khác thì hãy tiếp tục phá tung nó ra cho đến khi không còn cái gì. Giờ thì con chỉ là sự tiếp xúc giữa bàn chân và mặt đất, hãy hình thành điều này, hãy cảm nhận điều này cho thật trọn vẹn và rõ ràng. Kế tiếp là kiến trúc hơi thở, thở ra bước 3 bước, hít vào bước 3 bước, số bước chân trong một hơi thở là tùy sự phù hợp trong con. Cũng như việc quan sát hơi thở, con phải nghĩ bước chân này là bước chân của con. Làm như vậy là cách bắt đầu loại bỏ được lo lắng, đau khổ và sẽ tìm thấy sự an lạc hạnh phúc. - Thưa thầy, tiếng chuông lúc nãy thật là huyền diệu, con muốn thường xuyên đến đây để được nghe. - Con cứ đến khi nào muốn. Sự thật thì hạnh phúc không nằm trong tiếng chuông mà hạnh phúc và sự an lạc ở chính trong tâm của con. Kìa, hãy nhìn theo ngón tay của ta, đó là cái gì? - Dạ, mặt trăng. - Nó tròn hay khuyết? - Dạ, khuyết. - Còn kia là cái gì? – Thầy chỉ một hướng khác. - Dạ, mặt trời. - Còn mặt trời thì sao? Mặt trời thì luôn luôn tròn phải không, mặt trăng thì khi khuyết khi tròn phải không, là tại sao? - Dạ, tại vì mặt trời thì tự phát sáng còn mặt trăng thì nó sáng là nhờ ánh sáng của mặt trời và tùy theo vị trí mà nó tròn hay khuyết ạ. - Giỏi lắm! Con người cũng vậy, nếu con tìm hạnh phúc, sự an lạc nơi cái khác, nơi người khác thì con phải phụ thuộc vào chúng và con mãi mãi là mặt trăng, và sự thất thường luôn ở với con. Có không, được mất, luôn hành hạ làm con khổ. Như Đức Phật nói, hãy là ngọn đuốc cho chính mình, hãy là một hải đảo tự thân. Hãy tìm kiếm hạnh phúc bên trong con, cái đó mới tròn đầy, mới rực sáng và vĩnh hằng. Khi cái gì làm con buồn hãy nghĩ đến điều này. Ninh bái chào sư thầy ra về với tâm trạng một con người mới đang lớn dần trong anh. Hayward 09/05/08 Nguồn Tạp Chí Văn Nghệ số 18 Khám phá tầm quan trọng của việc thỉnh chuông, chế tác giây phút chánh niệm, tập dừng lại, có mặt trọn vẹn hơn, trân quý thời gian và cuộc sống của thời điểm thỉnh chuông thích hợp nhất cho những tình huống xảy ra trong lớp dẫn thực tế, cụ thể từng bước một cho hai phương pháp thực tập căn bản 1 Thỉnh chuông. 2 Kết hợp nghe chuông với những thực tập chiếu về cách sử dụng chuông chánh niệm trong đời sống hằng ngày và trong việc giảng dạy với những ví dụ, đề nghị của các giáo viên có thực chuông là sứ giả của bình an và hạnh phúc Chúng ta muốn trân quý từng phút, từng giây của cuộc ta không cần phải quên đi hay muốn thời gian qua nhanh. Thời gian là sự giây phút chứa đựng trong nó nhiều viên ngọc quý. Mỗi thời khắc là một viên ngọc quý. Khi nhìn vào viên ngọc quý của giây phút này, ta thấy bầu trời, đất Mẹ, cây cối, núi đồi, sông hồ, biển cả, tất cả đều rất đẹp. Chúng ta không muốn giết thời gian. Ta muốn thừa hưởng sâu sắc mỗi giây phút mà ta có để sống. Tiếng chuông chánh niệm giúp ta làm điều có chánh niệm, ta sẽ lãng phí thời gian, ta không sống đời sống của ta một cách sâu sắc. Tiếng chuông giúp ta trở về với chính mình và tạo ra nguồn năng lượng an bình, tươi chuông là sứ giả của bình an, hạnh phúc trong gia đình và lớp học. Vì vậy, chúng ta dùng từ “thỉnh chuông” mà không phải là “đánh chuông” hay “gõ chuông”. Ta muốn tiếp đãi vị sứ giả này với lòng cung kính, mời vị sứ giả này chia sẻ với ta âm thanh huyền diệu đã có sẵn từ bên trong. Khi thấy chuông là sứ giả của bình an, hạnh phúc, ta có thể thở vào chánh niệm và ý thức rằng cái chuông, vị sứ giả, đang có mặt đây. Khi thở ra, ta mỉm cười với vị sứ giả. Thở vào thở ra như vậy mang lại cho ta bình an và thanh này sẽ giúp ta chuẩn bị làm một vị tri chung người thỉnh chuông giỏi. Chúng ta bắt đầu bằng cách giữ chuông và dùi thỉnh chuông, thực tập thở vào thở ra thật sâu hai lần trong khi đọc thầm bài thi kệ. Câu đầu của bài thi kệ là “Ba nghiệp lắng thanh tịnh”. Trong khi thở vào, ta đọc thầm câu này và đưa thân, khẩu, ý về hợp nhất với nhau trong vào “Ba nghiệp lắng thanh tịnh” Thở ra “Gửi lòng theo tiếng chuông”Thở vào lần hai “Nguyện người nghe tỉnh thức” Thở ra lần hai “Vượt thoát nẻo đau buồn”. Khi thở vào thở ra và đọc thầm bài thi kệ này, ta đưa vào trong ta nguồn năng lượng chánh niệm, bình an và thanh thản. Như vậy là ta có đủ phẩm chất để làm một vị tri chung. Khi không có đủ bình an, định tĩnh hay hạnh phúc, ta không nên thỉnh chuông. Nếu ta có bình an, tiếng chuông sẽ chuyên chở và truyền đi phẩm chất bình an đầu tiên ta làm sau khi đọc thi kệ là thức chuông. Ta không thỉnh chuông liền mà chỉ thức nhấp chuông, bằng cách chạm dùi chuông vào thành chuông và giữ lại ở thức nhấp chuông này thông báo cho mọi người trong lớp biết là có một tiếng chuông đang chuẩn bị được thỉnh lên. Khi mọi người thưởng thức hơi thở vào ra, dừng lại mọi nói năng, suy nghĩ và sẵn sàng tiếp nhận tiếng chuông thì chúng ta bắt đầu thỉnh lên tiếng chuông đầu khi thỉnh chuông, ta để cho mọi người có đủ thời gian thưởng thức ba hơi thở vào ra thật sâu. Ta phải rộng lượng, bởi vì đây là lúc mọi người chế tác bình an và hạnh phúc. Chiều dài hơi thở của mọi người khác nhau. Vì vậy, là người thỉnh chuông, ta có thể thở bốn hơi. Đặc biệt là khi các em nhỏ thỉnh chuông, các em phải cho thêm một hơi thở nữa sau mỗi tiếng chuông bởi vì hơi thở vào ra của các em có thể không dài như hơi thở vào ra của người lớn, những người đã từng thực tập lâu khi thở vào, ta thầm nói “Lắng lòng nghe, lắng lòng nghe”. Chúng ta mời tất cả những tế bào trong cơ thể ta cùng tham dự lắng nghe chuông với ta thật sâu sắc. Ta để tiếng chuông đi vào mỗi tế bào để giúp cơ thể ta buông thư. Trong cơ thể ta có hàng tỉ tế bào đang thở vào với nhau. Vì vậy khi ta nói “Lắng lòng nghe, lắng lòng nghe” nghĩa là “chúng ta đang lắng nghe, chúng ta đang lắng nghe”. Hàng tỉ tế bào đang lắng nghe cùng một lúc. Hàng tỉ tế bào đến với nhau để tạo ra một năng lượng lắng nghe tập thể. Chúng ta không lắng nghe như một cá nhân, chúng ta lắng nghe như một cộng đồng, cộng đồng các tế bào. Đó gọi là lắng nghe sâu. Lắng nghe như vậy mang lại bình an, thư giãn cho cả thân thể lẫn cảm thọ. Khi có những cảm thọ bất an, thực tập nghe chuông như vậy rất tốt, ta sẽ có khả năng làm cho những cảm thọ ấy lắng ta biết rằng, tất cả tổ tiên tâm linh và huyết thống đều có mặt trọn vẹn trong mỗi tế bào cơ thể ta. Chúng ta mời tất cả tổ tiên tâm linh và huyết thống cùng nghe chuông với chúng ta để cho họ có thể được sống trở lại. Chúng ta nghĩ rằng tổ tiên của chúng ta đã qua đời rồi, không còn sống nữa, nhưng nếu nhìn sâu chúng ta sẽ thấy điều đó không đúng. Họ luôn luôn còn sống trong mỗi tế bào cơ thể ta. Chúng ta có thể tiếp xúc với họ bất cứ lúc nào ta muốn. Chúng ta có thể nói chuyện với họ. Chúng ta có thể mời tổ tiên cùng đi, cùng thở. Ta có thể mời tất cả tổ tiên trong ta cùng nghe chuông với ta. Nghe chuông như vậy mang lại sự chuyển hóa và trị liệu rất thở ra, ta thầm nói “Tiếng chuông huyền diệu đưa về nhất tâm”. Đưa về nhất tâm là đưa về ngôi nhà đích thực của mình, là đưa ta về trong giây phút hiện tại, giây phút mà sự sống đang thực sự có mặt cho ta. Vì vậy, trong khi thở ra và nghe chuông, ta rời bỏ quá khứ, rời bỏ tương lai, rời bỏ dự án và thiết lập thân tâm trong giây phút hiện tại để tiếp xúc với những mầu nhiệm của cuộc sống trong ta và xung quanh ta. Dù đang ở đâu, nếu có chánh niệm thì nơi đó đích thực là nhà của thở vào thở ra ba lần trước khi thỉnh tiếng chuông thứ ba tiếng chuông, ta có cơ hội được thở chín sáng trước khi đi làm hay đi học, ta có thể ngồi xuống nghe chuông, nghe một mình hoặc nghe chung với mọi người trong gia đình. Nếu thỉnh ba tiếng chuông, ta có cơ hội thực tập thở vào thở ra chín lần. Khi một nhóm người cùng thở như vậy thì năng lượng chánh niệm và bình an sẽ rất hùng hậu, có khả năng nuôi dưỡng và trị liệu rất lớn. Nếu con em mình ngồi với mình, chúng sẽ cảm được nguồn năng lượng ấy. Chúng ta không cần chúc mọi người có một ngày an lành tốt đẹp. Chúng ta có thể làm cho ngày ấy an lành tốt đẹp bằng cách bắt đầu ngày ấy thật an lành tốt đẹp. Buổi tối cũng vậy, trước khi đi ngủ, chúng ta có thể tập trung con cái lại nghe chuông, thực tập hơi thở chánh niệm để buông thư thân thể và ý thức sự có mặt của những người thương trong gia ngày, bất cứ lúc nào thấy không khí không đủ bình an, như giận dữ, bất an hay khó thở, ta có thể thỉnh chuông để cả lớp theo dõi hơi thở, buông thư và khôi phục lại bình an hạnh phúc. Chúng ta có thể cài tiếng chuông chánh niệm vào máy tính để mỗi 15 phút ta có thể ngưng làm việc, nghe chuông và trở về thưởng thức hơi thở vào ra của chuông và nghe chuông chánh niệm Tại sao lại thỉnh chuông và nghe chuông?Để có kinh nghiệm tạo ra giây phút chánh niệm vui tươi, nhẹ dừng lại và thưởng thức giây phút hiện ý thức về hơi thở và ý thức về cảm thọ ngay giờ phút làm cho thân tâm lắng dịu, nghỉ ngơi và buông cải thiện bầu không khí trong lớp học, trong buổi họp hay trong buổi ăn cơm tập thể nhằm mang lại nhiều hạnh phúc, bình an, có khả năng buông thư và tập trung xây dựng truyền thông với những người dụng chuông trong đời sống hằng ngày Chúng ta sử dụng tiếng chuông để hỗ trợ cho các pháp môn thực tập chánh niệm khác, như thở, ngồi thiền, đi thiền và ăn cơm chánh ta có thể nhắc nhở mọi người trở về với chính mình trong giây phút hiện tại, dành thời gian cho chính mình. Tâm của chúng ta thường bị phân tán, bị chi phối bởi quá khứ hay tương lai, hoặc kẹt vào những lo lắng, kế hoạch ngay cả khi ta thực tập chánh niệm. Chúng ta dễ dàng đánh mất khả năng tiếp xúc với cảm thọ, với những gì cơ thể ta đang nói cho ta nghe, với những gì đang xảy ra trong thế giới thực này. Tiếng chuông giúp ta cắt đứt những suy nghĩ bận rộn. Nhẹ nhàng, ân cần đưa ta trở về tiếp xúc với những gì đang xảy ra trong giây phút hiện tại bằng sự hiểu biết và lòng thương của chúng ta cũng dễ dàng trở về với giây phút hiện tại. Tuy nhiên, nhiều khi ta có thể bị những cơn cảm xúc mạnh, những khó khăn trấn ngự và chi phối. Trong cả hai trường hợp này, ta đều tiếp tục thực tập có mặt nhẹ nhàng với chính mình và có mặt với những gì đang xảy ra, nghĩa là giữ sự bình an với cái tâm khuấy động, bực bội, bình an trong sự kiên nhẫn, với lòng nhân từ, hay có thể với sự hài hước của dần chúng ta có thể chọn lựa vài hình ảnh quy định làm “tiếng chuông chánh niệm” thường xuyên trong đời sống hằng ngày, tức là những điều nhắc nhở chúng ta thực tập hơi thở chánh niệm, tuy ít nhưng thường xuyên. Ví dụ như đèn đỏ giao thông, ba tiếng chuông điện thoại đầu tiên, lên xuống cầu thang, hay khi đóng cửa. Chúng ta dùng những hình ảnh này như là cơ hội nhắc nhở chúng ta dừng lại để trở về với giây phút hiện thời gian để học các kỹ năng Chúng ta không nên thỉnh chuông một cách máy móc. Chúng ta cần phải thỉnh chuông chánh niệm. Học phương pháp thỉnh chuông, cần phải có kỹ năng, cần sự chuẩn bị, cần thực tập cho mình và cho học sinh. Học thỉnh chuông có thể rất vui thú. Tuy nhiên, có thể không dễ như ta nghĩ và thấy. Đừng bắt mình và mọi người phải làm hoàn hảo. Kỹ năng thỉnh chuông đi cùng với kinh nghiệm của chất của tiếng chuông phụ thuộc vào trạng thái thân tâm của người thỉnh chuông. Thỉnh một tiếng chuông ấm và vững ta cần thỉnh nhẹ nhàng, vì vậy điều quan trọng trước tiên là làm cho thân tâm lắng dịu và định tĩnh, càng nhiều càng tốt và thưởng thức cái định tĩnh lắng dịu đó. Là giáo viên, ta có thể học cách thỉnh chuông trước khi dạy cho các em sinh viên học sinh. Đây là một sự thực tập rất tuyệt vời mang lại cho ta sự tĩnh lặng và khinh dẫn chọn chuôngChuông Nhật, hình cái chén, với kích cỡ nhỏ dễ bỏ túi kích cỡ này rất tiện cho lớp nào có tiết học ở những địa điểm khác nhau và âm thanh nghe Đi kèm với chuông là cái dùi thỉnh để nhắc nhở chúng ta là tiếng chuông đã có mặt trong cái chuông rồi, ta chỉ cần thêm một điều kiện cuối cùng nữa thôi, đó là hành động của bàn tay, để mời âm thanh lên tiếng và một cái đế để đặt chuông chiếc chuông bằng đồng lớn hơn thì khi thỉnh lên sẽ nghe được những âm thanh ấm và hùng. Những chiếc chuông lớn hơn tạo ra những âm thanh lớn hơn, rất tốt để sử dụng cho những lớp học lớn, trong những hội trường hay đi thiền hành ngoài trời, v…Có thể tải tiếng chuông chánh niệm trên trang nhà Làng Mai tinh-cua-ban cài vào máy tính hay smartphone để dự bị, phòng khi chuông có trục trặc. Nhiều chương trình ứng dụng apps cũng có chuông chánh trong một vài hoàn cảnh mà việc sử dụng chuông khiến cho ta có cảm giác mang tính “tôn giáo” thì ta có thể dùng một thanh chuông bar chime, hay một cái thước tam giác có khả năng tạo ra âm thanh để có thể thích ứng hơn với hoàn cảnh của mình, tuy phẩm chất âm thanh không hay và đặc biệt bằng tiếng chuông. Phần cuối của chương này có đưa ra một vài ví dụ của các giáo viên đã sử dụng nhiều loại chuông khác nhau trong việc giảng điều cần nhớ trong lớp họcĐối xử với chiếc chuông ân cần và khuyến khích học sinh, sinh viên cũng làm như vậy. Chỉ sử dụng chuông để thực tập chánh niệm và với sự tôn tập cho tâm lắng dịu và có khả năng hiến tặng một nụ cười thư giãn, duy trì xuyên suốt nguồn định lực của mình để có thể chuyên chở sự thực tập khi thỉnh sử dụng chuông như một dụng cụ để kỷ luật. Ta sẽ trao truyền đến mọi người cảm xúc mà ta đang có khi thỉnh chuông. Vì vậy nếu ta đang có tâm hành bực bội, giận dữ thì ta phải làm lắng dịu những tâm hành, cảm xúc ấy bằng hơi thở và nụ cười trước khi thỉnh đảm bảo cho sự thực tập tươi mát và thực chất, bằng cách sử dụng những bài tập, từ ngữ, hình ảnh gây cảm hứng để hướng dẫn cho mình và họcCuối chương này, chúng ta sẽ khám phá cách sử dụng chuông với vài câu chuyện của các giáo viên đang thực tập, chia sẻ về loại chuông nào mà họ sử dụng, lý do tại sao, dùng như thế nào trong lớp học và trong đời sống hằng chuông luôn đi đôi với hơi thở chánh niệm, thường được sử dụng khi ngồi thiền, vì vậy những hướng dẫn, minh họa trong chương một và chương ba rất hữu ích cho chuôngPhần tóm tắt nằm ở Phụ lục A, tập 2, Đi như một dòng sông Đồ dùng và cách chuẩn bịChuông và dùi thỉnh viên với tâm trạng thư giãn, vui tươi và cởi mở để học kỹ năng mới bịGiữ cho thân tâm yên tĩnh và tập trung. Ngồi thẳng lưng nhưng buông bàn tay nằm ngang, khuỷu tay cong lại và lòng bàn tay ngửa ra, đặt chuông lên lòng bàn tay. Giữ bàn tay càng phẳng càng tốt, nhưng thoải mái, diện tích tiếp xúc giữa chuông và bàn tay càng nhỏ càng tốt, để tay mình không làm hãm âm thanh của tiếng chuông. Nếu thấy cách này khó để thỉnh cho tiếng chuông trong trẻo, ta có thể đặt chuông trên đầu các ngón tay được khép vào nhau các ngón tay khép lại và hướng lên trên như hình nụ hoa.Thức chuôngĐầu tiên, ta thở vào thở ra chánh niệm ít nhất là hai lần để trở về với giây phút hiện tại và thưởng thức hơi thở của dùi chuông thẳng và song song với vành chuông, sau đó thức nhấp chuông chạm nhẹ nhưng chắc vào vành chuông một góc 30 độ. Giữ dùi chuông lại trên vành chuông để hãm âm thanh, tạo thành tiếng thức chuông Thở vào thở ra chánh niệm một dùi thỉnh bằng ngón cái, ngón giữa và ngón trỏ, sau đó đưa nhẹ lên chạm vào vành chuông. Khi thỉnh chuông, để dùi chuông hướng lên, hoặc nằm ngang song song với vành chuông sẽ giúp cho âm thanh thanh thoát và trong trẻo. Thực tập và thử nghiệm vài lần, giữ cho sự thực tập nhẹ nhàng, thích thú và thoải mái, ta sẽ tìm ra cho mình cách thỉnh chuông chuông Thở vào thở ra chánh niệm một cách tự nhiên thêm ba lần nữa, để tiếng chuông thấm vào từng tế bào cơ thể ta.“Thức chuông” là âm thanh có thể nghe được rõ ràng nhưng bị hãm lại và không ngân, thường được dùng trước khi thỉnh chuông, để “thức” chuông và báo cho người nghe biết rằng có một tiếng chuông tròn sắp được thỉnh chuông hay là tiếng chuông trong, rõ và ta có thể sử dụng bất kỳ bài thực tập nào được liệt kê ở phần cuối của những bài thực hành “nghe chuông”.Nghe chuông Phần tóm tắt của bài thực hành này nằm trong phần Phụ lục A, tập 2, Đi như một dòng sôngBài thực hành này cho ta những hướng dẫn nghe chuông căn bản và nhiều đề nghị sâu hơn cho sự thực tập. Ta có thể chọn một trong những bài thực hành khác dưới đây. Đồ dùng và chuẩn bịGiáo viên đã thực tập thỉnh và dùi thỉnh bịNgồi hay đứng trong một tư thế thoải mái và vững vàng. Ta có thể nghĩ là ta đang ngồi như một ngọn núi, một hoàng tử, hay như một công chuôngNgồi thẳng lưng nhưng buông thư, thở vào thở ra chánh niệm hai lần cho thân tâm lắng dịu và tĩnh lặng. Sau đó thỉnh một tiếng thức chuôngThở vào thở ra chánh niệm thêm một lần nữa, hoàn toàn tập trung vào hơi thở vào thấy mình đã sẵn sàng thì thỉnh một tiếng chuông tròn. Ta có thể thỉnh một lần, hai lần hoặc ba mỗi tiếng chuông ta phải cho phép mình thở ba hơi vào ra thật kệ nghe chuông không bắt buộcLắng lòng nghe, lắng lòng nghe Tiếng chuông huyền diệu đưa về nhất bài tập khác về nghe chuôngChọn một trong những bài thực hành sau, thực tập bao nhiêu lần cũng được, sao cho mình thấy thong thả, chậm rãi và dễ chịu. Giữa mỗi lần ta nên dừng lại và quán chiếu. Chỉ sử dụng một hoặc hai bài cho mỗi lần thực tập hay mỗi bài ý tới những suy nghĩ đi lên, sau đó xem thử ta có khả năng để chúng ra đi một cách nhẹ nhàng hay không, ta có đưa sự chú tâm trở về với tiếng chuông và ý thức về hơi thở vào ra hay cho tiếng chuông đi vào mỗi tế bào cơ thể Sử dụng tiếng chuông để giúp ta trở về tiếp xúc với hải đảo tự thân trung tâm của mình, nơi mình thấy an toàn, vững chãi và kiên tâm vào tiếng chuông cho đến khi không còn nghe các em học sinh di chuyển quanh phòng, khi nghe chuông thì dừng lại, thở. Sau ba hơi thở hay khi tiếng chuông chấm dứt, các em bắt đầu di chuyển trở lại. Đối với những em học sinh nhỏ tuổi và hiếu động hơn thì cách này có thể hiệu quả hơn ngồi.Mời các em học sinh đếm xem các em thở được bao nhiêu hơi thở vào/ thở ra đếm một. Mời các em mở mắt ra khi các em không còn nghe tiếng chuông nữa và đưa các ngón tay lên ra dấu là các em thở được bao nhiêu ta có thể đọc thầm bài thi kệ này trước khi tiếng chuông được thỉnh lên để chuẩn bị thân tâm và giúp các em chuẩn bị thân tâm sẵn sàng nghe chuông, hoặc đọc sau khi nghe chuông để giúp giữ sự tập trung. Đọc thầm một câu với hơi thở vào và một câu với hơi thở ra. Nhìn sâu những câu hỏi quán chiếu về sự thực tập nghe chuôngSau đây là một vài câu hỏi cho giáo viên dùng để tự quán chiếu, hoặc sử dụng cho các em học sinh chia sẻ trong lớp, hoặc để những câu hỏi này đi vào tâm thức các em. Ta không cần phải sử dụng hết tất cả các câu hỏi, đây không phải là bài kiểm chuông có thể giúp mình tìm thấy trung tâm bình an, thấy “hải đảo tự thân” không? Hay lo lắng, bực bội? Điều gì xảy ra cho mình?Khi suy nghĩ đi lên mình có khả năng đem tâm về với tiếng chuông hoặc hơi thở không?Duy trì sự tập trung vào hơi thở và tiếng chuông khó hay dễ?Ta có thể thêm vào một số câu hỏi thích hợp khác. Đặt những câu hỏi đơn giản, cởi mở, có tính chất khuyến khích mà không lên án. Chấp nhận tất cả những câu trả lời kể cả những câu trả lời tiêu cực và câu trả lời “Em không biết”. Nhẹ nhàng hướng sự chia sẻ về những kinh nghiệm hiện tại có thực trong cuộc chánh niệm trong đời sống hằng ngày và trong việc giảng dạy Sử dụng tiếng chuông chánh niệm để yểm trợ sự thực tập của mìnhÔng Denys Candy, giám đốc chương trình đại học và tư vấn, nhận thấy tiếng chuông là một món quà vô giá mang lại bình an và tươi mát trong đời sống bận rộn của ông. Ông chia sẻ một kinh nghiệm ấm cúng thời thơ ấu ở Ireland, bày tỏ sự tươi mát mà tiếng chuông mang lại cho thấy thỉnh chuông vào những thời điểm khác nhau trong ngày và trong tuần rất lợi ích. Tôi gọi đó là chuông kết bạn. Thỉnh chuông trong lúc đi bộ hay trước khi ngủ, trong khi nghỉ giải lao giữa những giờ làm việc trên máy tính hoặc nghỉ giải lao để gọi điện thoại, hay đơn giản là thỉnh ngẫu nhiên, nhắc tôi nhớ rằng bình an có mặt khắp mọi nơi, bất cứ lúc nào. Sống chậm lại và nghe chuông đưa tôi về với hơi thở tươi mới. Hơi thở ấy giúp tôi mở ra những thực tập khác như mỉm cười, làm lớn lên niềm vui. Là một cậu bé ở Ireland, khi thấy tôi thức dậy với khuôn mặt tươi mát, tỉnh táo sau một giấc ngủ dài và sâu, bố mẹ tôi nói “Con có một giấc ngủ thật ngon”. Thỉnh chuông giống như “một giấc ngủ thật ngon” đang thẩm thấu vào ngày mới của tôi vậy. Thỉnh chuông có thể không đơn giản như ta nghĩ, John Bell, ở Mỹ, một giáo thọ lâu năm theo truyền thống Làng Mai, làm việc suốt mấy chục năm qua với những người trẻ không đi học, đã khám phá ra một số kỹ năng thích hợp để thỉnh chuông hiệu đã dành nhiều thời gian cho chiếc chuông này. Tôi hiểu nó rất rõ. Tôi biết có rất nhiều cách để chiếc chuông ngân lên, có những điều kiện nào đó làm cho tiếng chuông hay nhất. Chẳng hạn như ở những điểm khác nhau trên vành chuông cho ra những âm thanh khác nhau. Tôi cũng thấy rằng nếu thỉnh ở phần dưới của dùi chuông mà không phải ngay sát trên đỉnh dùi chuông thì tiếng chuông sẽ hay hơn. Tôi cũng thấy rằng nếu khi thỉnh mà ta đưa dùi chuông đi lên thì âm thanh hay hơn là đưa dùi chuông đi xuống. Thêm những điều kiện nào đó cho phép tiếng chuông hay nhất, giúp chuông hoàn thành đúng bản chất thật của biết rằng, mình với chuông “tương tức” chiếc chuông rất nhạy cảm với tâm trạng người thỉnh chuông. Đề nghị dưới đây của ông nhắc nhở mọi người ý thức về tình trạng thân tâm mình khi thỉnh bài học khác là khi tôi thỉnh chuông, tâm trạng tôi như thế nào thì sẽ ảnh hưởng đến tiếng chuông như thế đó, bởi vì tôi và chuông liên quan mật thiết với nhau. Nếu tôi giận dữ thì tiếng chuông có thể lớn hơn mức độ tiêu chuẩn. Nếu tôi bị trầm cảm thì tiếng chuông có thể quá nhỏ làm cho người nghe không chú tâm được. Nếu tôi bị sao lãng, không chánh niệm về sự di chuyển của dùi chuông thì có thể thỉnh không đúng và tạo ra một âm thanh chát chúa. Tôi và chuông tương tức. Nếu tôi không có chánh niệm thì chuông không thể hiến tặng khả năng hay nhất của nó được. Vì vậy, là thầy cô giáo, chăm sóc tốt cho chính mình bằng những phương pháp lành mạnh ảnh hưởng rất lớn đến khả năng chăm sóc tốt cho các em học sinh. Cái thấy của John nhắc nhở chúng ta rằng khi hướng dẫn thực tập, nếu quán chiếu thấy mình không yên lắng và điềm tĩnh thì ta phải chăm sóc mình tốt tập tiếng chuông chánh niệm với các em học sinh Một khi đã thực tập thỉnh chuông và dùng nó để yểm trợ cho sự thực tập chánh niệm, nhiều giáo viên muốn tiếp tục sử dụng trong lớp học. Denys có một vài lời khuyên rất thực tế và hữu thư và chăm sóc sự thực tập của chính mình. Đừng lo lắng là người ta sẽ nghĩ gì. Ví dụ như “cái này lạ quá!”.Dành thời gian giải thích đầy đủ cách thực tập thỉnh chuông và nghe chuông. Tập thỉnh chuông với những người tham dự vài lần. Yêu cầu mọi người ngồi thẳng, buông thư trên ghế, ý thức về sự tiếp xúc giữa bàn chân và mặt đất, cho phép mọi người nhắm mắt nếu họ muốn, rồi đọc thầm các câu như “Thở vào, tôi biết là tôi đang thở vào. Thở ra, tôi biết là tôi đang thở ra.”Tập tin tưởng Tin tưởng vào sự thực tập và sự có mặt của chính mình, tin tưởng vào nhóm người đang thưởng thức hơi thở chánh niệm, và tin tưởng vào tiếng chuông sẽ phát ra nguồn năng lượng chánh niệm cho tất cả mọi ta nên nương vào tiếng chuông thường xuyên, điều này có lợi rất lớn trong khi yểm trợ cho những thực tập khác đã được đề nghị trong bộ sách này, như thở ý thức, ngồi thiền, di chuyển, đi thiền, ăn cơm chánh niệm, có mặt cho mình và cho những người tập tiếng chuông chánh niệm để hướng dẫn bài học một cách nhẹ nhàng, thoải máiMột vài giáo viên đã thấy rằng thường xuyên thỉnh chuông theo khoảng thời gian cố định rất lợi ích. Khi học sinh đã làm quen và thoải mái với sự thực tập này, ta có thể thỉnh hai, ba lần trong một tiết học, để học sinh có cơ hội dừng lại thở. Điều này có thể mang lại sự tĩnh lặng và tập trung cao, giúp mọi người thưởng thức được giây phút hiện tại. Khoảng mỗi hai mươi phút thỉnh một lần là tốt nhất, đừng thỉnh quá ta chú ý đừng làm suy giảm phẩm chất thực tập tiếng chuông chánh niệm, đừng sử dụng chuông như một phương tiện để quản lý lớp. Alisin Mayo nhắc nhở chúng taChúng ta dạy cho các em học sinh biết tại sao phải thở và thở như thế nào, giới thiệu cho các em một số từ ngữ để mô tả về cảm giác của các em. Điều quan trọng là giới thiệu cho các em cách nghe chuông và thở như là một phương pháp làm cho thân tâm lắng dịu và thưởng thức sự lắng dịu ấy mà không phải dùng tiếng chuông để quản lý lớp hay để bắt các em phải im lặng. Chúng ta có thể thỉnh chuông và thưởng thức hơi thở tĩnh lặng trước khi hát bài hát cảm ơn trong buổi ăn nhẹ hay lúc nghỉ giải lao, lúc ngồi chuyện trò ở hành lang. Đôi khi giáo viên có thể dùng chuông để đánh dấu một sự chuyển tiếp, như bắt đầu hoặc kết thúc bài học. Điều này giúp cho học sinh trong lớp có cơ hội dừng lại để thở, để quan sát kỹ lưỡng, để di chuyển chánh niệm đến nơi có sinh hoạt kế tiếp trong ngày thay vì vội vã một cách thất niệm. Betsy Black Arizu, giáo viên trung học đã nghỉ hưu và là nhà cố vấn ở Florida, đề nghị như sauNghe chuông, thật sự nghe chuông và cảm nhận âm thanh trong cơ thể mình, là một cách tuyệt vời để buông thư và đưa ý thức về giây phút hiện tại, để bắt đầu mỗi buổi họp, bắt đầu giờ học, hay bắt đầu và kết thúc một pháp môn thực tập chánh niệm. Dần dần người trẻ gắn bó thân thiết với cái chuông hơn, và nó trở thành chuông chánh niệm của lớp học. Với người trẻ, nên chọn một nơi thích hợp để đặt chuông và giới thiệu với các em cách sử dụng. Đối với các em học sinh nhỏ tuổi hơn của lớp cô Ross Young, ở Anh, chuông trở thành “con vật cưng” của giải thích với các em rằng chuông như một nụ hôn. Trước khi thỉnh chuông, chúng ta phải nhẹ nhàng với cái chuông và phải thức chuông. Chúng tôi coi chuông như là “một người bạn” hay là “con vật cưng” của lớp, mỗi ngày các em có thể thay phiên nhau đem về nhà để thỉnh lên mỗi sáng và trước khi đi ngủ. Chúng tôi để chuông “ngồi” với những thành viên khác nhau của lớp, với em chăm sóc nó ngày hôm ấy. Alison Mayo thấy rằng học sinh rất hứng khởi khi được mời thỉnh chuông những lúc thích hợp, các em rất chú tâm học những kỹ năng và tư cách để trở thành người tri chung người thỉnh chuông em rất thích được thỉnh chuông, bài tập mà tôi thường làm là đưa chuông đến gần từng em một để các em lắng nghe âm thanh nhẹ nhàng thanh thoát và xem thử mình có thể mang âm thanh này đi quanh vòng tròn không. Điều này quả thật giúp các em giữ sự tập trung rất tốt. Thực tập tiếng chuông chánh niệm để giúp học sinh xử lý cảm xúcGiáo viên thường tha thiết rèn luyện cho các em học sinh khả năng tập trung cao và làm cho bầu không khí trong lớp học yên lặng, nhưng điều này có thể khó đạt được. Một khi học sinh đã quen với tiếng chuông, thầy cô giáo có thể diễn giải sinh động về khả năng phi thường mà tiếng chuông truyền cho lớp học. Tiếng chuông thường có một tác động kỳ diệu xảy ra ngay tức khắc, mang lại không khí sôi nổi cho việc truyền thông và học với vài người, như Michael Schwammberger, ở Anh và Tây Ban Nha, là nhà giáo dục có nhiều kinh nghiệm, làm việc lâu năm theo truyền thống Làng Mai, nói rằng tiếng chuông có phẩm chất yên tĩnh và bình khi thỉnh chuông, nếu ta có khả năng định tĩnh, trở về với hơi thở, ta sẽ cảm được một nguồn năng lượng chánh niệm nào đó. Các em nhỏ cũng có khả năng cảm nhận được, các em có thể nghỉ ngơi và yên chuông giúp mọi người định tâm và làm cho thời gian dường như dừng lại. Richard Brady1, giáo viên toán đã nghỉ hưu và nhà giáo dục có nhiều kinh nghiệm theo pháp môn Làng Mai, chia sẻTôi gặp Thầy Thiền sư Thích Nhất Hạnh ở học viện Omega, New York. Ở đó tôi được giới thiệu về một thói quen dừng lại khi nghe chuông và đưa sự chú tâm về với giây phút hiện tại. Tôi mang một cái chuông nhỏ về nhà, và mang theo vào giờ toán của tôi. Tôi thỉnh lên vào đầu tiết học, trong suốt tiết học thỉnh thoảng tôi cũng thỉnh lên để giúp cho học sinh dừng lại và định tâm. Thời gian dường như dừng lại trong suốt những giây phút ngắn ngủi đó. Học sinh nghe chuông một cách rất trân trọng.1 R. Brady, “My Path as a Mindful Educator,” Con đường đến với chánh niệm của một nhà giáo dục, tạp chí The Mindfulness Bell 54 2010. Tiếng chuông giúp cho các em trở về với chính mình. Meena Srinivasan, một giáo viên lâu năm, và là nhà quản lý chương trình học hỏi về các kỹ năng cảm xúc – xã hội và chánh niệm ở Mỹ, chia sẻTôi bắt đầu tiết học bằng cách lấy cái chuông nhỏ ra và đặt câu hỏi với các em học sinh “Thân của chúng ta đang ở đây, còn tâm chúng ta thì đang ở đâu? Tâm chúng ta có thể vẫn còn ở trong giờ ăn trưa, hay vẫn còn trong giờ toán, phải không? Nếu đúng vậy, thì một tay đại diện cho tâm và tay kia đại diện cho thân. Khi tôi thỉnh chuông, chúng ta đưa ý thức về với hơi thở, thân và tâm chúng ta về đoàn tụ lại với nhau. Chúng ta hãy dành một phút, thỉnh chuông, đem hai tay lại với nhau, trở về với chính mình để chúng ta có thể có mặt ở đây, trong giây phút hiện tại.” Điều này thực sự giúp cho giáo viên như tôi rất nhiều. John Bell tạo ra sự kết nối giữa chất lượng chuyển hóa của tiếng chuông và mục đích tương tự của giáo viên là khuyến khích các em học sinh “tỏa sáng”.Bây giờ, tại sao tôi lại nói về tiếng chuông? Đối với tôi, các nhà giáo dục đang nỗ lực tạo ra những điều kiện thuận lợi trong các lớp và trường học, giúp học sinh thể hiện khả năng tốt nhất của mình, như một nhạc cụ phát ra âm thanh hay nhất. Có nghĩa là có mặt đầy đủ, phát triển được những tài năng đặc biệt và niềm vui học tập thiên phú. Đó không phải là những gì chúng ta thực sự muốn hay sao? Chúng ta có thể sử dụng không khí mà tiếng chuông tạo ra để nuôi dưỡng những trạng thái đặc biệt của tâm thức. Coreen Morsink, giáo viên tiểu học và trung học ở Hy Lạp, giúp học sinh của mình phát triển khả năng suy nghĩ những điều hạnh phúc bằng cách hướng dẫn các em kết nối tiếng chuông với những điều tích khi hát bài hát khởi động, tôi yêu cầu các em nghe tiếng búng ngón tay và nghĩ về một hoặc nhiều điều hạnh phúc. Tôi muốn các em kết nối niềm hạnh phúc của mình với tiếng chuông. Hầu hết các em làm rất nhanh, nhưng cũng có một vài em có vấn đề khi nghĩ về những điều hạnh phúc. Tuy nhiên sau khi các em khác kể về những điều hạnh phúc thì những em này cũng tìm thấy niềm hạnh phúc của mình, niềm hạnh phúc từ cây kem cho đến niềm hạnh phúc được chơi với giáo viên thường nhận thấy rằng, sử dụng âm thanh trực tiếp ảnh hưởng rất mạnh đến những em học sinh có khó khăn, dễ bị tổn thương. Murielle Dionnet, một giáo viên chuyên ngành giáo dục, ở Pháp, sử dụng những âm thanh khác nhau để yểm trợ các em học sinh nhỏ tuổi có những khó khăn về việc học và tâm lý để giúp các em buông thư, làm lắng dịu thân tâm và ngay cả để giải quyết những xung đột ở nhà, đơn giản bằng cách nhớ lại tiếng thực hành đầu tiên mà tôi giới thiệu cho các em là hơi thở chánh niệm. Tôi dạy các em thở ba lần để buông thư và làm lắng dịu thân tâm. Chọn một em “trầm tĩnh” có trách nhiệm thỉnh chuông sau khi em ấy thở ba hơi chánh niệm bất cứ lúc nào lớp học quá ồn ào và lộn sinh nào cũng có thể đến thỉnh chuông nếu em thấy trong người không ổn. Năm đó, trong lớp tôi có một em học sinh 5 tuổi, ba vừa mới mất. Em ấy thường sử dụng tiếng chuông để lắng dịu nỗi khổ đau và để chia sẻ khổ đau của mình với mọi người. Kinh nghiệm này làm tôi vô cùng cảm nhớ một em học sinh chia sẻ rằng “Khi em giận chị mình, em vào phòng thỉnh một tiếng chuông trong đầu”.Tôi làm việc với những em học sinh khác bị bệnh tâm thần. Tôi sử dụng phương pháp mà tôi đã áp dụng ở nhà dùng chiếc đồng hồ điểm giờ tự động mỗi 15 phút. Với nhóm học sinh này tôi hướng dẫn chu đáo đi kèm với ba hơi vào, tôi biết là tôi đang thở vào. Thở ra, tôi biết là tôi đang thở vào, tôi làm cho thân tâm tôi lắng dịu. Thở ra, tôi buông thư thân vào, tôi thấy an ổn. Thở ra, tôi mỉm tập này giúp các em rất câu chuyện đầy cảm hứng và ấm áp trái tim, Shelley Murply, giáo viên tiểu học, bây giờ là nhà giáo dục sư phạm ở Canada, đã mô tả tiếng chuông giúp cho một em học sinh nhỏ tuổi bị bệnh tâm thần lắng dịu suy nghĩ của mình như thế nào khi em đang gặp vấn đề rối loạn cảm băng qua cửa lớp. Em nói chuyện từ khi mới bước vào lớp, phê bình liên tục tất cả những gì em thấy. Raymon rất khó để làm cho những suy nghĩ trong đầu dừng lại. Khi chúng tôi ngồi xuống, đôi mắt mở to của em dán vào những cái chuông giống chuông Tây Tạng đang đặt ngay trước lớp. Tôi có thể thấy được những suy nghĩ trong tâm em dường như bắt đầu chậm lại. Lần đầu tiên khi tôi giới thiệu chuông cho cả lớp, Raymon, cậu bé tám tuổi đặt ra hàng ngàn câu hỏi và nhận xét “Chúng từ đâu tới? Chúng được làm bằng gì? Em có thể thỉnh được không? Chúng có phải là những dụng cụ âm nhạc không? Em có thể ghi âm khi cô chơi không?” Đến bây giờ là đã đi qua mấy tháng trong năm học rồi, mỗi ngày chúng tôi đều bắt đầu và kết thúc lớp học bằng tiếng chuông. Tôi thỉnh chuông vài lần và các em trở nên ý thức hơn về hơi thở của mình. Raymon lắng nghe. Em cứ lắng nghe như thế cho đến khi không còn nghe tiếng chuông và độ ngân của nó nữa. Mắt em nhắm lại, chú tâm vào bụng đang phồng lên, xẹp xuống và vào hơi thở vào ra. Những suy nghĩ đang chiếm lĩnh sự chú ý của em đã lắng dần dần thoải mái với sự thực tập chánh niệm. Em chờ đợi nó và mong nó trở thành một phần trong sinh hoạt hằng ngày của em. Em biết rằng cả tôi và em đều để ý đến một khám phá mới, đó là khả năng chạm tới được trạng thái tập trung cao hơn của em. Em yên hơn và có khả năng xử lý những kích động, những xao lãng trong lớp học. Em có bình an hơn. Thực tập tiếng chuông chánh niệm với đồng nghiệp Chúng ta cũng thực tập tiếng chuông chánh niệm với đồng nghiệp của mình để giúp cho tâm hồn tĩnh lặng và khuyến khích nhau truyền thông đích thực, như John đã mô tả rất cảm thường bắt đầu huấn luyện giáo viên mới bằng cách thỉnh chuông. Tôi thỉnh ba lần. Những người tham dự từ từ hết nói chuyện và năng lượng dần yên lắng xuống. Sau đó tôi hỏi “Tiếng chuông này có hay không? Đây là chiếc chuông mà tôi sử dụng mỗi sáng khi ngồi thiền. Đi đâu tôi cũng mang nó theo. Tôi xem nó như là một cách gợi chuyện mỗi khi chuyền quanh cho mọi người. Mọi người giữ nó trong tay trong khi rót trái tim ra chia sẻ.” Denys đã sử dụng chuông trong các buổi họp công việc và những buổi họp của tăng thân lớn hơn. Ông nhận thấy rằng không những nó tác động đến những tình cảm ấm áp trong khi trao đổi chuyện trò mà còn nâng cao tính hiệu quả trong các quyết dần tôi giới thiệu tiếng chuông cho vài người bạn và đồng nghiệp của mình. Tôi mời họ cùng nghe chuông với tôi đều đặn mỗi ngày, tạo cơ hội hiến tặng sự có mặt và tĩnh lặng cho đồng nghiệp. Khi tạo ra được năng lượng chánh niệm tập thể, chúng tôi có niềm tin rằng chúng tôi cũng đang thừa hưởng niềm vui và tình thương trong môi trường làm việc này. Thực tập nghe chuông sẽ giúp chúng ta rất nhiều trong những ngày tồi tệ khi có nhiều chuyện lộn xộn, rối tung xảy ra khiến cho ta thấy tuyệt vọng, bất công hay giận dữ. Chúng tôi cùng nhau thực tập nuôi dưỡng niềm biết ơn khi nghe chuông với nhau, và dừng lại thở để nhớ rằng bầu trời, đóa hoa đang nhắc ta nhớ về bản chất đích thực của ta rất mầu cũng giới thiệu sự thực tập nghe chuông cho những buổi họp nhân viên của những tổ chức dựa trên nền tảng cộng đồng, những buổi họp lớn với những công nhân trẻ đang đi tìm những truyền thông tốt đẹp hơn, trong đó có hơn cả trăm người tập hợp lại để lên kế hoạch hay để giải quyết một cuộc tranh những buổi họp công chúng, tôi yêu cầu mọi người thiết lập những nội quy căn bản, như nói và lắng nghe với tâm hồn kính trọng, cho mọi người không gian phát biểu. Tôi giới thiệu sự thực tập nghe chuông. Mọi người đồng ý dừng lại và im lặng thở ba hơi ý thức trước khi tiếp tục thảo luận. Cho dù đang chia sẻ sôi nổi và nóng bỏng, mọi người cũng phải tôn trọng tiếng chuông. Sau đó những người tham dự chú ý đến cảm giác phấn chấn của nguồn năng lượng tích cực đang có mặt. Những quyết định quan trọng được thực hiện dù có những xung đột và lo lắng, những cuộc đối thoại với chính quyền địa phương hay thành phố có tính chất xây dựng hơn.

tieng chuong chanh niem