Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.47 MB, 146 trang ) sẽ rất thấp. Do vậy, ngồi các chính sách chăm sóc khách hàng tốt để đảm bảo họ hài lòng về chất lượng dịch vụ, chất lượng phục vụ, thuận tiện và linh động trong việc
Dưới chiếc ô là một người đàn ông có thân hình cao ngất, ánh mắt của anh ta hung ác nham hiểm, mỏng môi nhếch, vết dao trên gương mặt tuấn tú phủ một tầng lạnh lẽo làm cho người ta sợ hãi. Người đàn ông nhìn chiếc xe sang trọng đi xa dần, đôi đồng tử tối đen
Cô dâu trăm tỷ tổng tài đại nhân xin dịu dàng. Tổng tài đại nhân vẫn là báo cáo đang được nhiều người ttốt tìm đọc, quyên tâm trong những năm 2021 2022 này chính vì như vậy trang web tẹt.vn sẽ tổng phù hợp đầy đủ thông tin new nhât chính xác độc nhất về Tổng tài
Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng audio, Mới Cập Nhật: Chương 0, Tác giả: Ninh An Nhiên,Thể Loại: Ngôn tình hiện đại, hòa môn thế gia, hợp đồng hôn nhân, thâm tình, ngược luyến tàn tâm, sủng văn,Văn án:,Lần đầu tiên gặp mặt, cô là người tr
Chân dung cô dâu trong vụ lừa 17 tỷ: Tự xưng giám đốc, đi toàn siêu xe. Mới đây, mạng xã hội xôn xao chia sẻ câu chuyện "siêu lừa" tinh vi lên tới hàng trăm tỷ đồng khiến hơn 100 nạn nhân sập bẫy. Đáng chú ý, đây là một cô gái trẻ mới 27 tuổi. Dù vậy, cô gái này
Đại diện Bộ KH-ĐT tin tưởng Hàn Quốc tiếp tục duy trì vị thế đối tác FDI hàng đầu. Trong vòng 1 đến 2 năm tới, Việt Nam và Hàn Quốc hoàn toàn có thể hiện thực hóa “Mục tiêu kép”, đưa kim ngạch thương mại song phương và tổng vốn đầu tư lũy kế cùng cán mốc 100
z3JOKD. Tác giả Ninh An NhiênThể Loại Ngôn tình hiện đại, hòa môn thế gia, hợp đồng hôn nhân, thâm tình, ngược luyến tàn tâm, sủng văn...Văn ánLần đầu tiên gặp mặt, cô là người trúng thuốc mê, anh thành người giải thuốc cho hai lần gặp mặt, trong phòng đen tối, anh đè cô dưới người, giọng lạnh như băng "Cô gái, tôi giúp cô nhớ lại lần trước cô nhiệt tình thế nào."Thứ ba lần gặp mặt, anh nhàn nhạt cong môi, vô cùng trịnh trọng nói với cô "Vũ Tiểu Kiều, làm vị hôn thê của tôi."Anh cưng chìu cô, cưng chìu đến tận cùng, làm cho hết thẩy phụ nữ diễm mộ, nhưng chỉ có mỗi Vũ Tiểu Kiều biết, đối với cô anh cưng chìu nhưng lại "Sâu không lường được".
Nhóm dịch Thất Liên HoaCung Cảnh Hào một tay chống thang máy, đem Vũ Tiểu Kiều giam cầm ở góc thang cúi đầu nhìn cô, ánh mắt hung ác nham hiểm. Hô hấp mạnh mẽ phun xuống dưới, đánh vào hai gò má non mịn của cô, khiến cô một trận hít thở không đàn ông này bá đạo ngay cả hô hấp đều không ai bì nổi như Tiểu Kiều ảo não không thôi, dùng sức đẩy anh “Anh có thể ở trong này, vì sao tôi không thể!""Nhà của tôi ở nơi này, đương nhiên tôi có thể xuất hiện ở nơi này! Nói, tại sao cô lại ở chỗ này!"Anh khí thế bức người, giống một người chồng đang ép hỏi Tiểu Kiều bực mình “Tôi và anh có quan hệ sao? Tại sao lại phải nói cho anh biết!"Thật sự là không tốt, như thế nào lại gặp được Satan Ma vương này! Hơn nữa hiện tại tâm tình anh ta lại đang rất khó chịu, sắc mặt so với trước kia còn đáng sợ hơn, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ăn thịt người Cảnh Hào một tay nắm bả vai của Vũ Tiểu Kiều, đau đến mức Vũ Tiểu Kiều kêu ra tiếng."Buông tay, nắm đau tôi!"Cung Cảnh Hào ngược lại càng thêm dùng sức, miệng xem thường."Bởi vì, loại người như cô nhân xuất hiện ở nhà bên cạnh nhà tôi, làm cho tôi rất khó chịu, cảm thấy rất dơ bẩn.""..."Trong ngực Vũ Tiểu Kiều đột nhiên tê dại, ở sâu trong khóe mắt cũng nổi lên một cỗ chua xót."Ô uế thang máy nhà anh sao? Nơi này là khách sạn, thang máy là của chung, đừng có nói như đây chỉ là của riêng nhà anh!"Vũ Tiểu Kiều dùng sức lớn tiếng kêu, đem những ấm ức ở đáy mắt, quật cường nhịn trở vậy! Trong mắt con nhà giàu có, cô dơ bẩn không chịu nổi, là con gái riêng - người không thể lộ ra ngoài ánh sáng, chỉ có thể bị người ta làm nhục!Cung Cảnh Hào cười lạnh đứng lên, miệng giọng mỉa mai “Thực vinh hạnh nói cho cô biết, khách sạn Hải Long này, đúng là của chúng ta!"Vũ Tiểu Kiều không còn gì để nói, dựa vào gia thế của Cung Cảnh Hào, nếu nói thành phố Kinh Hoa là nhà của anh ta, cô cũng sẽ tin."Nói! Tối hôm qua cô đi đâu vậy! Vì sao bây giờ lại xuất hiện ở nơi này!"Vũ Tiểu Kiều dùng sức giãy dụa, không cẩn thận chạm vào miệng vết thương trên cánh tay, đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn căng Cảnh Hào hạ mắt nhìn về phía cánh tay nhỏ gầy của cô, lực đạo bàn tay to không hiểu tại sao lại tăng thêm hai phần."Tại sao lại như vậy?" Cung Cảnh Hào lạnh giọng hỏi."Ai cần anh lo!" Vũ Tiểu Kiều dùng sức đẩy anh, lại không đẩy Cảnh Hào cười tàn nhẫn đứng lên, lộ ra một cỗ khí phách làm cho người ta kinh sợ "Mạng cô ghê gớm thật, tai nạn cũng chưa đâm chết cô.""Tại sao anh lại biết là tai nạn?"Ngày hôm qua cô đi hộp đêm Kim Sa, sau đó xảy ra tai nạn xe cộ, Cung Cảnh Hào cũng không ở hiện trường, làm sao có thể biết chuyện này?Vũ Tiểu Kiều ảm thấy kỳ quái, liền nghe Cung Cảnh Hào hừ lạnh một tiếng, dùng một loại khẩu khí cực độ oán hận, tàn lạnh nhạt nói.“Vũ Tiểu Kiều, cô thật sự là người có thể làm cho người ta vô cùng chán ghét ."Ngực của Vũ Tiểu Kiều run thật sự không biết, Cung Cảnh Hào vì sao hận cô, chán ghét cô, hận không thể cô mau chóng biến mất trên thế gian dùng Logic bình thường phân tích, người này nhất định có bệnh, phải là người bị bênh tâm thần rất nặng, mới có thể ở trường học ghét cô như sau, thang máy dừng lại, có người vào thang máy. Vũ Tiểu Kiều nhìn chằm chằm cửa thang máy rộng mở, bỗng nhiên nhấc chân đá vào điểm yếu của Cung Cảnh Cảnh Hào đau đến hừ nhẹ một tiếng, Vũ Tiểu Kiều nhân cơ hội đẩy Cung Cảnh Hào ra, xông ra sau truyền đến tiếng gầm giận dữ của Cung Cảnh Hào “Vũ Tiểu Kiều, cô lại dám đá tôi!!!"Cửa thang máy đóng lại, rốt cuộc nghe không nghe thấy âm thanh gầm rú của Cung Cảnh Tiểu Kiều không dám trì hoãn thời gian, vội vàng chạy về phía thang bộ, chạy một đường xuống. Chạy được hai tầng, cô chạy nhanh ra khỏi thang bộ, đi ấn thang đại học vài năm này cùng Cung Cảnh Hào đấu trí, cô đoán Cung Cảnh Hào sẽ lao ra từ tầng gác tiếp theo thang máy, sẽ chặn cô ở hành nếu cô tiếp tục đi thang máy xuống, Cung đại ma đầu ác độc như vậy, nhất định sẽ ở thang máy, ở cửa lầu một ôm cây đợi muốn thừa dịp Cung Cảnh Hào theo bản năng, đi thang máy rời khỏi chỗ Tiểu Kiều thành công chạy xuống tầng một của khách sạn Hải Long, không đợi cô chạy ra khỏi chỗ này, Cung Cảnh Hào đã đuổi tới.“Vũ Tiểu Kiều, Vũ Tiểu Kiều ———"Anh phẫn nộ rống Tiểu Kiều cũng không quay đầu lại, nhanh chóng nhắm một chiếc ta xi ở ở mà chạy khi lên xe, Vũ Tiểu Kiều nhìn chung quanh bốn phía, khách sạn cao cấp này lại cư nhiên không có một viên gạch thấy Cung Cảnh Hào sắp đuổi tới, Vũ Tiểu Kiều một tóm lấy chậu hoa bên cạnh, ngay cả rễ hoa cũng hung hăng quăng về phía Cung Cảnh nhỏ, hãy tha thứ cho hành động của tao, tao thật sự cảm ơn Tiểu Kiều nhìn vẻ mặt của Cung Cảnh Hào, chạy nhanh như chớp lên xe, ngăn cách vẻ mặt phát cuồng của Cung Cảnh Hào ngoài cửa xe.“Vũ Tiểu Kiều, cô nhất định phải chết ———"Cung Cảnh Hào rít gào một tiếng, đôi tay vung mạnh một quyền trong không khí.
Nhóm dịch Thất Liên Hoa“Cứu mạng...”“Cứu mạng, cứu mạng...”Trong cơn mưa to, Vũ Tiểu Kiều chạy ra khỏi hộp đêm Kim Sa, chiếc váy dài màu trắng nháy mắt bị mưa xuyên qua, mái tóc dài ướt sũng dính trên khuôn mặt nhỏ bé tinh xảo của cô, trong đôi mắt ngập nước tràn đầy bất lực sợ đám đàn ông chạy ra theo sau, mỗi người đều mang vẻ hung thần ác sát, trong miệng toàn những lời không tốt.“Đứng lại, đứng lại…”“Con bé chết tiết, lại dám chạy...”Vũ Tiểu Kiều sợ bị bọn họ bắt được, ra sức chạy như điên, xông lên ngã tư đường rộng chiếc xe màu đen đối diện chạy nhanh đến, giống như mãnh thú đang ngủ đông trong bóng tối, phát ra ánh đèn xe chói mắt...“A…”Một tiếng thét chói tai, một tiếng chói tai phanh lại, xuyên qua bầu trời đen kịt...Mọi nơi đột nhiên yên tĩnh, chung quanh chỉ còn tiếng mưa mưa, càng thêm chiếc xe dài màu đen là một người đàn ông tuấn tú mặc âu phục màu đen, xe đột nhiên dừng lại, làm cho khuôn mặt tuấn mỹ của anh hiện lên một tia không mắt hẹp dài thâm thúy, ngay lập tức đóng xế sợ tới mức ăn nói cà lăm, sắc mặt trắng bệch “Cậu... Cậu chủ, xảy... Xảy ra tai nạn.”So với xảy ra tai nạn xe cộ, ông càng lo sẽ chọc giận vị tôn thần tĩnh, giống như hít thở không xế thật cẩn thận ngầng hai mắt lên, nhín xuyên qua kính chiếu hậu phía trước, quan sát người đàn ông tôn quý ngồi phía mặt người đàn ông bị ẩn dưới bóng tối, thấy không rõ ràng, chỉ có thể nhìn thấy cánh môi mỏng của anh đột nhiên nhếch lên, chậm rãi mở ra...“Đi xem!”Giọng nói tràn đầy từ tính, từng chữ đều lạnh như lưỡi dao, đâm thẳng vào xế cùng hai gã vệ sĩ nhanh chóng nhảy xuống xe xuống mà, trong cơn mưa to, ngay lúc bọn họ cảm thấy kỳ là vì không tìm thấy cô gái mà mình đâm phải thì ở dưới xe bỗng nhiên vươn ra một cánh tay nhỏ bé màu tối mưa gió gào thét, tài xế cùng vệ sĩ đều bị cánh tay kia dọa cho sợ hãi.“Cứu... Cứu mạng...”Một cô gái đi ra từ phía dưới cố gắng bám vào cánh cửa xe không khóa, cố sức leo lên đàn ông tuấn mỹ ngồi phía sau chỉ cảm thấy một luồng gió lạnh thổi vào, lập tức có một cô gái tóc tai bù xù mặc váy trắng lao tới.“Cứu mạng... Cứu cứu tôi...”Cho dù trên mặt người đàn ông tuấn tú là thần sắc vạn năm không đổi cũng không nhịn được run lên một chỉ là một cái chớp mắt liền trở vẻ u tối như lúc ban xế cùng vệ sĩ lập tức chạy lại, một bên tóm lấy mắt cá chân của Vũ Tiểu Kiều, mục đích muốn kéo cô xuống xe.“Cô là ai mà lại to gan như vậy! Cô biết đây là xe của ai mà cũng dám mơ tưởng!”Vũ Tiểu Kiều ngã thật mạnh xuống, cô túm lấy mắt cá chân của người đàn ông trong xe, giống như túm lấy một cây cây cỏ cứu mạng duy nhất, gắt gao không buông tay.“Xin anh, giúp giúp tôi...”“Có người đuổi theo tôi... Tôi không thể rơi vào trong tay bọn họ, nếu không...”Thanh âm của Vũ Tiểu Kiều nghẹn ngào, tràn ngập sợ thật sự rất sợ hãi, cả người đều lạnh run, may mắn đám đàn ông kia không có đuổi theo. Nhưng cô biết, chỉ cần chiếc xe này bỏ cô lại, cô sẽ bị bắt quay về hộp Tiểu Kiều không dám tưởng tượng, sau khi bị bắt trở về, sẽ rơi vào kết cục như thế.“Cầu xin anh...”Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, ánh mắt bàng hoàng, cầu xin nhìn người đàn ông cao cao tại đàn ông tuấn tú hạ mắt xuống, nhìn xuống cô gái tóc tai rối bù, nhưng trong đôi mắt ấy vẫn lấp lánh những ngôi sao như trước, ở tận sâu trong đáy lòng nhẹ nhàng run có một đôi mắt rất là hiện tại đôi mắt ấy đang chứa đầy thống khổ cùng tuyệt vọng, bi thương cùng bất lực...Anh bỗng nhiên rất muốn biết, ...trên người cô gái nhỏ này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thế nhưng lại hủy đi đôi mắt vốn không nên có tạp chất này.“Xin anh...”Hô hấp cô suy yếu dần, nhiệt độ cơ thể dần tăng cao, ý thức cũng càng ngày càng mơ đàn ông tuấn mỹ nheo mắt lại “Vì sao phải giúp cô?”Anh luôn có tính nguyên tắc, sẽ không làm những chuyện không có lợi ích, lãng phí thời gian quý báu của mình.“Anh... suýt chút nữa đâm chết tôi, anh phải bồi thường...”Đây là muốn quấn lấy sao?Người đàn ông khinh miệt cười Tiểu Kiều chậm rãi thở ra, tuy rằng thái độ của anh ta không phải thân thiện, cũng không biết tại sao, túm lấy anh lại có cảm giác an lòng đến kỳ mắt của cô càng ngày càng nặng, cơ thể càng ngày càng nóng.“Tôi sẽ báo đáp anh, cho dù phải làm gì...”Thanh âm của cô rất nhỏ, mang theo rất nhiều tiếng thở dốc, cực kỳ giống âm thanh rên rỉ.“Cho dù làm gì?” Âm thanh người đàn ông có vẻ nghiền ngầm ngẫm, khóe môi gợi lên một chút khinh thường.“Bản thân tôi muốn nhìn xem, cô có thể làm gì.”Vũ Tiểu Kiều rốt cục nhìn thấy một chút hi vọng “Tôi có thể...”Cô cố hết sức nâng thân thể, vốn định theo đà đứng lên, tiếc rằng hai chân vô lực, trực tiếp gục trên đầu gối của người đàn ông, nhưng thật không khéo cánh tay nhỏ bé của cô lại chạm vào...Giữa hai chân của người đàn ông!Sắc mặt tuấn tú của anh lập tức căng như dây xế cùng vệ sĩ hít một ngụm khí lạnh, cô gái này...Là đang muốn chết sao?Người đàn ông tuấn tú tóm lấy cánh tay nhỏ bé củaVũ Tiểu Kiều, giọng nói lạnh như băng “Đây là chuyện cô có thể làm?”
Lúc Vũ Tiểu Kiều trở về phòng ký túc xá, Vũ Phi Phi đã ném lung tung đồ đạc của Vũ Tiểu Kiều ra ngoài ban công như đống Phi Phi khoanh hai tay trước ngực, ngạo mạn nói “Từ nay về sau, tôi ở chỗ này.""Dọn đồ của tôi trở lại mau." Vũ Tiểu Kiều quát Phi Phi khịt mũi “Cô nghĩ mình là ai? Tôi dựa vào cái gì nghe cô? Tôi thích phòng của cô, tôi muốn ở lại đây.""Tôi lặp lại lần nữa, dọn đồ của tôi vào mau!"Vũ Tiểu Kiều siết chặc quả đấm, lạnh lùng Phi Phi hơi khiếp đảm, toàn bộ Styland đều biết sự lợi hại của Vũ Tiểu Kiều, đến cả nhị thế tổ không thể trêu chọc vào như Cung Cảnh Hào mà cô cũng không sợ."Tôi hạ mình đến ở phòng ký túc xá của cô, cái đứa con gái riêng như cô nên cảm thấy vinh dự mới đúng!" Vũ Phi Phi cố gân cổ nói."Cô nói ai là con gái riêng? Cô biết rất rõ, rốt cuộc ai mới mới là con gái riêng mà!!!" Vũ Tiểu Kiều ép tới gần Vũ Phi Phi Phi sợ hãi lui về phía sau một bước, chỉ vào Vũ Tiểu Kiều lớn tiếng nói “Tôi nói cho cô biết Vũ Tiểu Kiều, nếu cô dám đụng vào tôi, tôi nói cho cha biết! Để cha không cho anh trai cô tiền thuốc men nữa!""Vũ Tiểu Kiều cô phải biết là, thuốc của anh trai cô đều là thuốc nhập khẩu, chút tiền thiết kế của mẹ cô chẳng thể nào chi trả nổi đâu!"Vũ Tiểu Kiều vẫn giơ quả đấm lên, đánh xuống…Vũ Phi Phi sợ hãi ôm đầu thét chói tai."A!!"Ngoài cửa ký túc xá đã tụ tập đám người xem náo nhiệt, bọn họ chỉ chỉ chỏ chỏ vào Vũ Tiểu Kiều, một đứa con gái riêng lại dám ra tay với thiên kim của chính thaatsm đúng là không biết xấu Tử Dụ vội vàng đóng cửa phòng ký túc xá lại, không để cho đám người kia xem náo nhiệt nữa, sau đó xông về phía Vũ Tiểu Kiều, giữ Vũ Tiểu Kiều lại, ngăn quả đấm của Vũ Tiểu Kiều rơi Phi Phi nhân cơ hội này, run rẩy lấy điện thoại ra, vội vàng bấm gọi điện thoại cho cha điện thoại được kết nối, Vũ Phi Phi nhanh chóng khóc ra thành tiếng, nhỏ giọng làm ra vẻ đáng thương, giống như gặp phải ủy khuất gì rất lớn, làm người đau lòng."Cha! Vũ Tiểu Kiều bắt nạt con, cô ta đánh con!""Chỉ vì… con chuyển đến phòng ký túc của cô ta ở.""Cha, cha phải làm chủ cho con!""Cô ta chỉ là đứa con gái riêng, dựa vào cái gì ra tay với con! Cha, cô ta còn muốn phá hủy mặt con.""Hu hu hu!"Nắm đấm của Vũ Tiểu Kiều vẫn còn lơ lửng ở giữa không trung, cuối cùng cô cũng biết cái gì gọi là đổi trắng thay còn chưa chạm vào Vũ Phi Phi, đã biến thành muốn phá hủy mặt cô ta rồi."Vũ Tiểu Kiều, cha bảo cô nghe điện thoại!" Vũ Phi Phi giả vờ khóc lóc với người ở đầu điện thoại bên kia, nhưng biểu tình trên mặt lại là đắc ý khoe Tiểu Kiều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vũ Phi Phi, nghe điện điện thoại bên kia truyền tới giọng nói rõ ràng của Vũ Kiến Trung “Tiểu Kiều, mặc dù con và Phi Phi không cùng nhau lớn lên từ nhỏ, nhưng dù sao nó cũng là em gái con, con là chị của nó sao có thể bắt nạt em gái được!"Vũ Tiểu Kiều không giải thích, bởi vì cô biết, Vũ Kiến Trung sẽ không tin tưởng."Phi Phi có hơi bướng bỉnh, nhưng nó nhỏ tuổi hơn con, con là chị không thể bao dung với em gái à?""Cô ta là con gái bảo bối của ông, dựa vào cái gì tôi phải bao dung với cô ta!" Vũ Tiểu Kiều không cam lòng lúc vào đại học tới giờ, Vũ Phi Phi Nhất vẫn luôn hợp tác với người ngoài lấn áp cô ta, nào đã từng coi cô ta là chị! Vũ Kiến Trung lại còn oán trách cô không có trách nhiệm của người làm chị."Tiểu Kiều! Mặc dù hai cha con chúng ta không sống cùng nhau, nhưng con đừng quên, cuối cùng con vẫn mang họ Vũ!" Vũ Kiến Trung trầm giọng quát lên, lại nói tiếp “Nghe nói dạo này các con rất thiếu tiền, cha sẽ cho mẹ con thêm hai ngàn cho tiền sinh hoạt của anh con tháng này."Hai ngàn…Với một quan chức cấp cao, có thể tiền lương của bọn họ không nhiều, thế nhưng bọn họ lại có rất nhiều khoản thu mờ ám khác, hai ngàn mà ông ta cũng không biết xấu hổ nói bằng cái giọng ban ơn đó."Phi Phi nhìn trúng phòng ký túc xá của con, thì cứ để nó ở lại đi, không được phép bắt nạt nó nữa!""…"Hóa ra, Vũ Kiến Trung đang dùng hai ngàn để thu mua cô, ông ta đang nghĩ dùng cơm đuổi ăn mày à!Đó chính là cha ruột của cô đấy!Xét cho cùng Vũ Phi Phi lớn lên bên cạnh ông ta từ nhỏ, là chưởng thượng minh châu của ông ta, mà mẹ ruột của Vũ Phi Phi lại đang hỗ trợ rất lớn cho sự nghiệp chính trị của Vũ Kiến Trung ông trong mắt Vũ Kiến Trung, sự tồn tại của Vũ Tiểu Kiều chỉ là điều bất ngờ, còn có thể là tai họa ngầm phá hủy sự nghiệp chính trị của ông ta. Cô còn chẳng bằng trẻ mồ côi cần được trợ giúp ở cô nhi viện! Ít nhất, mỗi lần lên báo tin tức làm hoạt động từ thiện, Vũ Kiến Trung sẽ bế đứa trẻ ở cô nhi viện, thân thiện gần gũi như con cái của trong trí nhớ của Vũ Tiểu Kiều, Vũ Kiến Trung chưa bao giờ từng ôm cô, chưa bao giờ nhìn cô bằng ánh mắt từ bọn họ, không có chút tình cảm cha con ngực của Vũ Tiểu Kiều như trường lên, đang định nổi giận, giọng nói của Vũ Kiến Trung lại truyền tới từ đầu điện thoại bên kia, ép toàn bộ lửa giận của Vũ Tiểu Kiều trở về trong lòng."Tiểu Kiều, cha biết trong lòng con không thoải mái, xét cho cùng Phi Phi nhỏ tuổi hơn con, coi như là con nhường em đi. Còn cả thuốc của anh trai con cũng sắp hết rồi, cha đã liên lạc với người bên nước ngoài, bọn họ sẽ gửi thuốc tới, đến lúc đó cha sẽ cử người đưa qua."Vũ Tiểu Kiều có thể làm khó dễ ai cũng được, nhưng cô không thể lấy bệnh tình của anh trai ra làm trò Kiến Trung nói như vậy, rõ ràng là đang dùng Vũ Thanh Tùng để cảnh cáo cô, bắt cô phải nhịn Vũ Phi Tiểu Kiều hít thật sâu, nở nụ cười thật tươi “Được ạ! Cha cứ yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc cho Phi Phi nhiều hơn.""Ừ được, con có thể hiểu chuyện nghe lời như vậy, cha rất hài lòng." Vũ Kiến Trung cúp điện Phi Phi lau lau khóe mắt chẳng có giọt nước mắt nào, cười khẩy nói “Một đứa con riêng không thể bày ra ngoài ánh sáng, mà cũng dám tranh với tôi!"Vũ Tiểu Kiều không giận không buồn, vẫn nở nụ cười tươi như hoa “Hoan nghênh cô tới phòng ký túc xá của chúng tôi."An Tử Dụ thấy Vũ Tiểu Kiều cười như vậy, trong lòng không khỏi đổ mồ hôi lạnh thay cho Vũ Phi Tử Dụ để Vũ Tiểu Kiều ở chung phòng với mình, buổi tối hai người nằm chung một sáng ngày hôm sau, Vũ Phi Phi vác hai vành mắt đen thui, gõ cửa phòng của An Tử Dụ ích, nổi giận đùng đùng chất vấn Vũ Tiểu Kiều."Có phải tối hôm qua cô liên tục gõ cửa phòng tôi không?"Vũ Tiểu Kiều vô tội nói “Gõ cửa cái gì? Tôi không biết."Sau đó, Vũ Tiểu Kiều há hốc mồm, hạ thấp giọng nói “Có phải sau mười hai giờ khuya, cô cũng nghe thấy tiếng gõ cửa? Đến khi mở cửa lại không thấy ai!"Nghe thấy vậy, sắc mặt của Vũ Phi Phi trắng bệch ra “Nhất định… nhất định là cô! Cô tức giận tôi chiếm phòng của cô, cố tình dọa tôi sợ!""Tôi không phải là người nhàm chán như vậy!" Vũ Tiểu Kiều tiếp tục thay quần Tử Dụ nhìn về phía Vũ Tiểu Kiều, môi hơi cong lên, cố nhịn cười, thu dọn sách vở, chuẩn bị đi tối cô ấy ngủ chung phòng với Vũ Tiểu Kiều, sao không biết chuyện Vũ Tiểu Kiều ban đêm cứ đứng dậy nằm xuống nhiề lần, nghĩ đến dáng vẻ Vũ Phi Phi bị dọa sợ mất ngủ cả đêm cô ấy lại thấy hả Tiểu Kiều nhìn về phía gương, lấy tay cào cào mái tóc dài, buộc kiểu đuôi ngựa ở sau ót, trong đôi mắt to ngập nước, thoáng qua ánh sáng sắc bén."Vũ Phi Phi, thật ra không phải ai cũng có thể ở được phòng của tôi đâu."Ánh mắt của Vũ Phi Phi trở nên sắc như dao, ngạo mạn hếch cằm nói “Tôi vẫn cứ ở đây đấy!"Vũ Tiểu Kiều cong môi cười nói “Tùy cô.""Vũ Tiểu Kiều, cô đừng có mà đùa bỡn tâm cơ với tôi nữa! Cô nghĩ tôi sợ cô à?" Vũ Phi Phi xông lên, thanh sắc câu lệ*.*Thanh sắc câu lệ Ý của câu thành ngữ này là chỉ khi tức giận thì lời nói và sắc mặt đều trở nên nghiêm khắc
Thể loại Hiện đạiConverter mèo suniEditer mèo suni Số chương10Cô là cô dâu mà anh "mua" được nhưng cũng chính cô là người khiến anh phải chịu những tổn thương sâu nên cuộc hôn nhân giữa anh và cô chính là một cuộc giao dịch với mục đích chính là để trả phải việc thỏa thuận giữa hai bên đã xong rồi sao? Anh ra tiền còn cô bán tại sao khi nhìn cô vui vẻ uống trà, anh lại chẳng thể kiểm soát được bản thân mình đưa cho cô bánh quy mà cô thích ăn để dùng với trà?Tại sao anh lại không ngần ngại ăn hết chén cháo cô đã vất vả nấu cho dù mùi vị đáng sợ đến đâu để rồi bị nhập sao lại như vậy?Kế hoạch mà anh đặt ra để hung hăng chà đạp cô ở dưới lòng bàn chân đâu rồi?Kế hoạch châm chọc mỉa mai cô làm cô đau lòng nhưng lại không dám nói ra đâu mất rồi?Ai nói cho anh biết đi, cuối cùng kế hoạch báo thù của anh đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào vậy……
cô dâu trăm tỷ tổng tài đại nhân